永遠の少年 - Eien no Shounen
Kanji
(最後の記憶)
ねえ君、生きてるのって楽しいかい...?
「人はさぁ...無意識の内に闇を照らすのを避けてるんだ
照らされざる闇はより昏く深くなってゆくって知ってたかい?
闇なんてさぁ...抱えてないような顔をして日々を生きてる
そんな君の中はとても居心地が良いんだ...」
ねえ君、生きてるのって楽しいかい...?
「どんな闇を用いても闇の深さは測れないんだ...でも
そのことに気付いた時にはもうそこまで届く光は抱けないのさ
例えば君がいなくなったって誰も困りはしないんだよ
唯忘却と喪失の狭間で揺れるだけ...それだけなんだ...」
「奪い続ける物語を...」
「忘れ続ける物語を...」
「失い続ける物語を...」
「幻想の名を騙りそこに在る現実を...」
ねえ君、生きてるのって楽しいかい...?
「君はさぁ...自分ひとりで生きてるつもりなんだろうけど...
君が生きる為にどれだけの命が奪われるのか知ってるかい?
そして...それはこれからも続いてゆく物語...
気持ち悪いよね...それって凄く気持ち悪いよね?」
「えっ...どうしたら良いかって?」
「...そんなの簡単さ」
「君はまだ解らないないのかい?」
「そうさ...いなくなっちゃえば良いんだよ...」
「...逃げるのかい? 何処まで逃げたって無駄さ
僕は君の中にいる...そして彼の中にも...彼女の中にもね
喪失の地平線は第三の幻想を纏い 何処にでも現れるんだ
君が『生きたい』と願い続ける限り
『Lost』(ここ)からは逃げられないのさ...」
ねえ君、生きてるのって楽しいかい...?
失うまで、逃がさない...
失うまで、逃がさない...
「記憶とは澱まないよう流れ続ける水のような詩なのさ
例えその流れが止まったとしても
そこは終わりの場所じゃないんだ
君の中の円盤が廻り出せば 水は再び流れ幻想を奏で出す
そして君は...何度でも『Lost』(ここ)に戻ってくる...」
ねえ君、生きてるのって楽しいかい...?
失うまで、逃がさない...
失うまで、逃がさない...
ねえ君、生きてるのって楽しいかい...?
失うまで、逃がさない...
失うまで、逃がさない...
Romaji
(Saigo no kioku...)
(Ne e kimi, iki teru no tte tanoshii kai...?)
"-Jin wa sā... Muishiki no uchi ni yami o terasu no o sake teru nda terasa harezaru yami wa yori Ku fukaku natte yuku tte shitte takai? Yami nante sā...
Kakae tenai yōna kao o shite hibi o iki teru son'na kimi no naka wa totemo igokochi ga yoi nda..." (Ne e kimi, iki teru no tte tanoshii kai...?)
" Don'na yami o mochiite mo yami no fuka-sa wa hakarenai nda...
Demo sono koto ni kizuita toki ni wa mō soko made todoku hikari wa dakenai no sa tatoeba kimi ga inaku natta tte dare mo komari wa shinai nda yo tada bōkyaku to sōshitsu no hazama de yureru dake... Soredakena nda..."
" Ubai tsuzukeru monogatari o..."
" Wasure tsuzukeru monogatari o..."
" Ushinai tsuzukeru monogatari o..."
" Gensō no na o katari soko ni aru genjitsu o..."
(Ne e kimi, iki teru no tte tanoshii kai...?)
"-Kun wa sā... Jibun hitori de iki teru tsumorina ndaroukedo...
Kun wa ga ikiru tame ni dore dake no inochi ga ubawa reru no ka shi~tsu teru kai? Soshite... Sore wa korekara mo tsuzuite yuku monogatari...
Kimochi warui yo ne... Sore tte sugoku kimochi warui yo ne?"
" E~tsu... Dō shitara yoi ka tte?" "... ... Wa, son'na no kantan-sa"
"-kun wa mada wakaranai nai no kai?"
"-Sō-sa... Inaku na~tsu chaeba yoi nda yo...
" O "... ... Nigeru no kai?
Doko made nigeta tte muda-sa boku wa kimi no naka ni iru...
Wa, soshite kare no naka ni mo...
Wa, kanojo no naka ni mo ne sōshitsu no chiheisen wa dai san no gensō o matoi doko ni demo arawareru nda -kun ga“ikitai” to negai tsuzukeru kagiri “wa”(koko) kara wa nige rarenai no-sa o wasurete iru... ...
" (Ne e kimi, iki teru no tte tanoshii kai...?)
(Ushinau made, nigasanai...)
(Ushinau made, nigasanai...)
" Kioku to wa yodomanai yō nagare tsuzukeru mizu no yōna shina no sa
Tatoe sono nagare ga tomatta toshite mo Soko wa owari no basho janai nda
Kimi no naka no enban ga mawari daseba mizu wa futatabi nagare gensō o kanade dasu Soshite kimi wa...
Nan-do demo“wa”(koko) ni modotte kuru rosuto..."
Nē kimi, iki teru no tte tanoshii no kai...?
Ushinau made, nigasanai...
Ushinau made, nigasanai...
Nē kimi, iki teru no tte tanoshii no kai...?
Ushinau made, nigasanai...
Ushinau made, nigasanai...
Lời dịch
Kí ức cuối cùng…
Này, ngươi…ngươi có hạnh phúc không, khi còn sống..?
“Ngươi biết đấy, con người thường vô thức lẩn tránh bóng tối.
Nhưng ngươi có biết rằng màn đêm, nơi thiếu vắng ánh sáng, sẽ chỉ ngày một u ám và thẳm sâu?
Các ngươi sống ngày qua ngày với dòng chữ ‘tôi không có màn đêm ngụ trong mình’ trên mặt.
Ta thì thấy nó đang ở ngay dưới mái nhà, bên trong ngươi…”
Này, ngươi…ngươi có hạnh phúc không, khi còn sống..?
“Dù ngươi có sử dụng loại bóng tối gì, thì bề sâu của nó cũng không đong đếm…
Nhưng khi ngươi nhận ra điều đó, ngươi đã không thể nắm được chút ánh sáng chiếu tới nơi ấy.
Giả dụ như, khi ngươi tan biến, sẽ không một ai tỏ lòng tiếc thương.
Họ đơn thuần chỉ lang thang giữa vùng lãng quên và sự mất mát…điều đó, thật là…”
“Một câu chuyện về sự tước đoạt tiếp diễn…”
“Một câu chuyện về sự lãng quên tiếp diễn…”
“Một câu chuyện về sự mất mát tiếp diễn…”
“Ở ngay đó, một thực tại mang tên ảo tưởng…”
Này, ngươi…ngươi có hạnh phúc không, khi còn sống..?
“Ngươi…có thể ngươi đã nghĩ ngươi chỉ sống nhờ chính mình…
Nhưng ngươi có hay đã biết bao sinh mạng đã mất đi để cho ngươi sống?
Và…câu chuyện ấy vẫn sẽ tiếp tục…
Thật…đáng ghê tởm, phải không?”
“Huh…ngươi nên làm gì ư?”
“…rất đơn giản.”
“Ngươi vẫn không hiểu sao?”
“Phải rồi…chỉ cần tan biến thôi…”
“…ngươi đang bỏ chạy? Cho dù ngươi chạy đến đâu, thì nỗ lực ấy đều là vô ích.
Ta ở trong ngươi…và cả trong hắn… và cô ta nữa.
Ẩn dưới huyễn tưởng thứ ba, chân trời của sự mất mát hiển hiện khắp nơi.
Một khi ngươi còn muốn “Sống” thì ngươi không thể thoát khỏi “Sự mất mát”…”
Này, ngươi…ngươi có hạnh phúc không, khi còn sống..?
Ta sẽ không để ngươi thoát cho đến khi ngươi đánh mất chúng…
Ta sẽ không để ngươi thoát cho đến khi ngươi đánh mất chúng…
“Ký ức là bài ca tựa dòng nước chảy tuần hoàn để không bị ứ đọng.
Ngay cả khi dòng chảy có ngừng
Thì đó cũng không phải nơi nó kết thúc
Khi chiếc đĩa trong ngươi xoay chuyển, dòng nước sẽ lại chảy, chơi lên những ảo tưởng
Và ngươi…sẽ lại đến chốn này, hết lần này sang lần khác…”
Này, ngươi…ngươi có hạnh phúc không, khi còn sống..?
Ta sẽ không để ngươi thoát cho đến khi ngươi đánh mất chúng…
Ta sẽ không để ngươi thoát cho đến khi ngươi đánh mất chúng…
Này, ngươi…ngươi có hạnh phúc không, khi còn sống..?
Ta sẽ không để ngươi thoát cho đến khi ngươi đánh mất chúng…
Ta sẽ không để ngươi thoát cho đến khi ngươi đánh mất chúng…