愛と言う名の咎 - Ai to Iu Nano Toga
Tiêu đề: Thứ ái tình mang tên tội nghiệt
Nguồn bản dịch tiếng Anh: Defade
Link nghe mp3: redmp3 (nhất nút Listen màu xám)
Kanji
(ワタシは『《第六の書庫》』から其の地平線に《意識と呼ばれるモノ》を接続した…
【彼女】は《運命》と呼ばれるモノを受け入れる性質で在った。《自然》とも《摂理》とも《因果律》とも《女神》とも訳され得る存在。流転の人生の果て、女は生き別れた兄との再開を胸の裡では望みながら、或る奸雄の野心が故に犠牲と掴むかのように水辺に死す……。
此の悲劇の結末を左←→右すると予\想される《因子》。ワタシは【彼女】のad921d60486366258809553a3db49a4aを【否定】してみた…
さて。箱の中の猫は、生きているのか?死んでいるのか?其れでは、檻の中を覗いてみよう---)
「ミーシャ?」
「うっ!」
「何て逃げ足の早い女だ!」
「待てー!」
「うおい!」
「鹿!?」
「逃げた!?」
「いやぁーーー!」
「おい、どけ!」
「ええい、ちょこまかと!どぉりゃああー!」
「ああっ!」
「なぁに、手加減はしてるさ。お楽しみはこれからだ、そうだろう?」
「そ、そうだなぁ」
「きゃああ!」
「うわぁああっ!?」
追っ手の影 を 振り切る よう 暗い森 を 駆け抜けるよ
牡鹿が道 を 指し示す よう 蒼く角 を 照らす月夜
乙女の意志 を 断ち切る よう 長い髪 を 北風のように…
冷たく薙いだ…
そして…
迫る…
絶対絶命… 美人は薄命…
待ってる運命… 《水神への供物巫女》に任命…
汚ねぇその手をドケろ!
《本当の事を言うと天上の女神達が嫉妬して酷い目に遭わされるから
便宜上…死せる者達の世界で一番》可愛い妹から
そんなに女が好きなら 冥府で好きなだけ抱くがいい!
「エレフ?本当にエレフなの!?」
《創世詩》奏で始めた《神話》華やぐ時代
SCHau/ROhre:語り手は誰ぞ?
DINg/GERat:語り手は我等!
SCHau/ROhre:唄い手は誰ぞ?
DINg/GERat:唄い手は我等!
《黒猫四姉妹》
嗚呼… 我等を試すように 天は絶えず難事を降らす
その神意を人間は疑わずに 唯受け入れることしか---
出来ないと思って… いたけれど… 突然…
心の奥で生まれた… その《衝動》に…
従うように… 駈け出してた… 在るがままに… 為すがままに…
あの頃よりも 背が伸びたね ↔ 君の方こそ《大人の女性》になった
やっと逢えたね これから二人 何が遭っても 離れずにいよう!
”Ελευσευς…Αρτεμισια…Ελευσευς…Αρτεμισια…”
誰かを不幸にするとしても 叶えたい願いがあった
《運命》に背く許されぬ咎を 夫々に犯して
正義より 倫理より 《第六の地平》より たったヒトり 君だけを愛そう!
「巫女がいたぞー!!」
「行くぞミーシャ!」
「うん!」
Where could the love really come from and fade away?
The unknown lady who chose the way against \"Moira\",
she is the \"Nein\".
「絶対逃がすな!このままじゃ俺ら、Σκορπιός(スコルピオス)様に殺されるぞ!」
「しつこいやつらだ!」
「仕方ないわ、彼らも必死なの」
「俺、この戦争が終わったら結婚するんだ!」
「くっそ…」
「これでも食らえっ!」
「うっ…」
「俺はもう駄目だ…後は頼んだぞ、足速きἈχιλλεύς(アキレウス)…」
「くそぉっ!しっかりしろ、Τεῦκρος(テウクロス)ー!」
「おぉい待て!お前ら、新しい神託が下されたぞ!」
「「な、なんだってー!?」」
「じゃ、帰るかー」
「って元気なんかーい!」
追っ手の足は途絶えず… 蠍のような執念で…
幾度も私達の後を… 付け回した…
《オリオンがいる聖都の方角》
↑兄推し
そっちは星の廻りが悪い!
↓妹推し
《大きな港がある方角》
(行く手は北か南か 兄は北がいいと言ったけれど
そっちは星の廻りが悪い! と南を推した )
夜の静寂 に浸る泉
嗚呼… 不意に… 手を伸ばしたら 届きそうね
水面に揺れる淡い月 背中に受け
真っ直ぐ伸ばしたその手で 彼の手を取った―\―\―\
朝凪の丘を越え… 潮風に誘われ…
「おい、聞いたか?あのἈρκαδία(アルカディア)でも大きな内乱があったらしい」
「おい…物騒な世の中になったモンだなぁ」
「またこれかぁ…」
「また戦争かぁ。Ἀνατολία(アナトリア)はどうなっちまうんだろうなあ」
「否応もない…」
「「\"Μοίρα(ミラ)のみぞ知る\"―\―\ってか?っはははは…」」
「って、笑えねえな…」
寄せては返す波の音を その肩越しに聴きながら
「何処か遠くの小さな島で 二人暮らせたら素敵ね♪」
何てこと… 考えたり… しちゃったりして
小石に躓い… 痛っ!
「ミーシャ!」
「大丈夫かい?」
「おい、てめえ、Dalonじゃねえか!」
「おお、久しいなエレ坊!てめえまだくたばってなかったのか?はっはっは!」
「丁度いいところで会った!明日、お前の船に乗せてくれるかな?」
「いいともー!」
「はいはいー」
「たらたらしてんじゃねえよおらあ!」
「くそがっ!」
「お待ち下されええ!」
流浪の途上 幾度めかの奴隷市場
哀しいけれど… いちいち助けていたのでは…
キリがない……
|
|
|
縦
糸
は
紡
が
れ
|
|
|
嗚呼… 今日も何処かで 争いは続くのだろうけれど
穏やかな 暮らしの中で
幸せを 抱きしめては いけませんか?
”別にいいんじゃない?”
何かと理由をつけて… 死に魅入られた彼を…
その血の匂いから… 遠ざけた…
彼に為すべき事を… させなかったのは…
そう… 私… 悪い女ね… けれど……
ミーシャ♡ ミーシャ♪ ミーシャ♡ ミーシャ♪ ミーシャ♡
エレフ♪ エレフ♡ エレフ♪ エレフ♡ エレフ♪
第九の現実 (”二人を包む黄昏の中 世界は輝いて” )
儘 問に惑い 解を違え 累の海へ堕る
唯 愛を求め 悔て騙り 星が空に舞う
「Σκορπιός(スコルピオス)!お前の進撃もここまでだ!
アストラの弓矢は、狙った獲物をどこまでも追い掛け貫く!
狡猾な蠍よ!今ここで駆逐してやる…!」
「何っ!?」
「残念だったなあ、Ὕδωρ(ヒュドール)の盾は何者をも通さん!
そして、これこそが全てを貫くブロンディスの槍だ!」
「ぐわあああ!」
死せる者達が 駈け抜ける 神話の時代よ
奔らざる英雄 馳せし奸雄 変わり征く《運命》
”Ελευσευς…Αρτεμισια…Ελευσευς…Αρτεμισια…Ελευσευς…Αρτεμισια…Ελευσευς…”
誰かを犠牲にしたとしても 通したい想いがあった
《運命》に背く許されぬ咎を 夫々に犯した
自由より 平和より 《第六の地平》より たったヒトり 君だけが尊い!
其れでも「戦え」と《創造主》は言う 繰り返し「戦え」と《昏い瞳の主》は言う
ならば《死せる者達》が戦うべきは 本当の敵は何処だ?
例え《摂理》を《否定し》た《地平線》でも 君が傍にいるなら何も畏れない!
「神の眷属や奴隷も、Ἕλληνες(ヘレーネス)もΒάρβαροι(バルバロイ)も全て等しく冥府へ送った。
王になるのはこの私だ!ふはははははは…!」
「ずっと一緒にいようね、エレフ…」
「ああ、勿論さ…」
Romaji
"Misia?"
"Uu!"
"Nante nigeashi hayai onna da!"
"Mate-!"
"Uoi!"
"Baka!?"
"Nigeta!?"
"Iyaaaa!"
"Oi, doke!"
"Eei, chokomaka to! Doryaaa!"
"Aa!"
"Naani, tekagen wa shiteru sa. O-tanoshimi wa kore kara da, sou darou?"
"So, sou da naa"
"Kyaaa!"
"Uwaaaaa!?"
Otte no kage wo furikiru you kurai mori wo kakenukeru yo
Ojika ga michi wo sashishimesu you aoku tsuno wo terasu tsukiyo
Otome no ishi wo tachikiri you nagai kami wo kitakaze no you ni...
Tsumetaku naida...
Soshite...
Semaru...
Zettai zetsumei... Bijin wa hakumei...
Matteru unmei... Ikenie ni ninmei...
Kitanee sono te wo dokero!
Sekaiichi kawaii imouto kara
Sonna ni onna ga suki nara meifu de suki na dake daku ga ii!
"Elef? Hontou ni Elef na no!?"
Genesis kanade hajimeta Mythos hanayagu jidai
SCHau/RÖhre: Katarite wa dare zo?
DINg/GERät: Katarite wa warera!
SCHau/RÖhre: Utaite wa dare zo?
DINg/GERät: Utaite wa warera!
Hallelujah
Aa... Warera wo tamesu you ni ten wa taezu nanji wo furasu
Sono shin'i wo hito wa utagawazu ni tada ukeireru koto shika---
Dekinai to omotte... ita keredo... Totsuzen...
Kokoro no oku de umareta... Sono koe ni...
Shitagau you ni... Kakedashiteta... Aru ga mama ni... Nasu ga mama ni...
Ano koro yori mo se ga nobita ne ↔ Kimi no hou koso kirei ni natta
Yatto aeta ne kore kara futari nani ga atte mo hanarezu ni iyou!
"Elefseus...Artemisia...Elefseus...Artemisia..."
Dareka wo fukou ni suru to shite mo kanaetai negai ga atta
Moira ni somuku yurusarenu toga wo sore zore ni okashite
Seigi yori rinri yori sekai yori tatta hitori kimi dake wo aisou!
"Miko ga ita zo-!!"
"Iku zo Misia!"
"Un!"
Where could the love really come from and fade away?
The unknown lady who chose the way against "Moira",
she is the "Nein".
Zettai nigasu na! Kono mama ja orera, Scorpius-sama ni korosareru zo!"
"Shitsukoi yatsura da!"
"Shikatanai wa, karera mo hisshi na no"
"Ore, kono sensou ga owattara kekkon surunda!"
"Kusso..."
"Kore demo kurae!"
"Uu..."
"Ore wa mou dame da...ato wa tanonda zo, Achilles..."
"Kuso! Shikkari shiro, Teukros-!"
"Ooi mate! Orera, atarashii shintaku ga kudasareta zo!"
"Na, nandatte-!?"
"Ja, kaeru ka-"
"tte genki nanka-i!"
Otte no ashi wa totaezu... Sasori no you na shuunen de...
Ikudo mo watashitachi no ato wo... Tsukemawashita...
Yukute wa kita ka minami ka ani wa kita ga ii to itta keredo
Socchi wa hoshi no meguri ga warui! to minami wo oshita
Yoru no shijima ni hitaru izumi
Aa... Fui ni... Te wo nobashitara todokisou ne
Minamo ni yureru awai tsuki senaka ni uke
Massugu nobashita sono te de kare no te wo totta---
Asanagi no oka wo koe... Shiokaze ni sasoware...
"Oi, kiita ka? Ano Arcadia demo ooki na nairan ga attarashii"
"Oi...Bussou na yo no naka ni natta mon da naa"
"Mata kore kaa..."
"Mata sensou kaa. Anatolia wa dou nacchimaun'ndarou naa"
"Iyaou mo nai..."
"'Moira no mizo shiru'---tte ka? Hahahaha..."
"tte, waraenee na..."
Yosete wa kaesu nami no ne wo sono katagoshi ni kikinagara
"Dokoka tooku no chiisa na shima de futari kurasetara suteki ne♪
Nante koto... Kangaetari...shichattari shite
Koishi ni tsumazui... ita!
"Misia!"
"Daijoubu kai?"
"Oi, temee, Dalon ja nee ka!"
"Oo, hisashii na Ele-bou! Temee mada kutabattenakatta no ka? Hahaha!"
"Choudo ii tokoro de atta! Ashita, omae no fune ni nosete kureru kana?"
"Ii tomo-!"
"Hai hai-"
"Tara tara shite'n ja nee yo oraa!"
"Kuso ga!"
"O-machi kudasareeee!"
Rurou no tojou ikudomeka no dorei ichiba
Kanashii keredo... Ichi ichi tasuketeita no de wa...
Kiri ga nai...
The Chronos is weaved.
Aa... Kyou mo dokoka de arasoi wa tsuzuku no darou keredo
Odayaka na kurashi no naka de
Shiawase wo dakishimete wa ikemasenka?
"Betsu ni ii'n ja nai?"
Nanika to riyuu wo tsukete... Shi ni miirareta kare wo...
Sono chi no nioi kara... Toozaketa...
Kare ni nasubeki koto wo... Sasenakatta no wa...
Sou... Watashi... Warui onna ne... Keredo...
Misia♡ Misia♪ Misia♡ Misia♪ Misia♡
Elef♪ Elef♡ Elef♪ Elef♡ Elef♪
"Futari wo tsutsumu tasogare no naka sekai wa kagayaite"
Mama mon ni madoi kai wo tagae rui no umi e ochiru
Tada ai wo motome kui de katari sei ga sora ni mau
"Scorpius! Omae no shingeki mo koko made da!
Astra no yumiya wa, neratta emono wo dokomademo oikake tsuranuku!
Koukatsu na sasori yo! Ima koko de kuchiku shite yaru...!"
"Nani!?"
"Zannan datta naa, Hyudor no tate wa nanimono wo mo toosan!
Soshite, kore koso ga subete wo tsuranuku Brontius no yari da!"
"Guwaaaa!"
Shiseru monotachi ga kakenukeru shinwa no jidai yo
Hashirazaru eiyuu haseshi kanyuu kawariyuku sadame
"Elefseus...Artemisia...Elefseus...Artemisia...Elefseus...Artemisia...Elefseus..."
Dareka wo gisei ni shita to shite mo tooshitai omoi ga atta
Moira ni somuku yurusarenu toga wo sore zore ni okashita
Jiyuu yori heiwa yori sekai yori tatta hitori kimi dake ga toutoi!
Soredemo "Tatakae" to kami wa iu kurikaeshi "Tatakae" to kami wa iu
Naraba ware ware ga tatakaubeki wa hontou no teki wa doko da?
Tatoe kami wo ayameta sekai demo kimi ga soba ni iru nara nani mo osorenai!
"Kami no kenzoku ya dorei mo, Hellenes mo Barbaroi mo subete hitoshiku meifu e okutta.
Ou ni naru no wa kono watashi da! Fuhahahahahaha...!"
"Zutto issho ni iyou ne, Elef..."
"Aa, mochiron sa..."
Lời dịch
Từ <Tài liệu Thứ sáu>, tôi đã thiết lập mối liên hệ giữa <thứ có thể được gọi là ý thức> với chân trời thứ sáu…
Bản chất của [cô ấy] vốn luôn là chấp nhận những gì mang tên <số phận>. Những thứ có thể được giải thích tương đương với <cái tự nhiên của nhân gian>, <ý trời>, <qui luật nhân quả> hay thậm chí là <các nữ thần>. Từ sâu thẳm trong tim, cô khát cầu được tái ngộ người anh trai sau bao năm ly biệt. Tuy nhiên, vào tận cùng của cuộc đời đầy thăng trầm ấy, cô sẽ bị hiến sinh vì một mưu đồ của một kẻ ác xác định, chết đi dưới đáy nước với vầng trăng xanh biếc phản chiếu trên tay…
<Nhân tố> được dự đoán sẽ thay đổi kết quả của bi kịch này – Tôi sẽ thử [chối bỏ] ad921d60486366258809553a3db49a4a của [cô ấy].
Vậy nhé. Liệu con mèo trong chiếc hộp còn sống, hay nó đã chết rồi? Hãy để chúng ta nhòm vô chiếc lồng ấy tí chút …
(“Misia!?”
“Khỉ thật, con nhỏ này nhanh quá!”)
Cố vùng chạy khỏi những kẻ đang truy đuổi, nàng vội lướt qua cánh rừng hắc ám
(“Đợi đấy!”)
Một con hươu chỉ đường giúp nàng, đêm sáng trăng soi tỏ cặp sừng trong vầng hào quang xanh biếc
(“Một con hươu?!” “Nó chạy đi rồi!”)
Như muốn đập nát ý chí người thiếu nữ, một thanh gươm xượt qua mái tóc buông dài, tàn nhẫn tựa gió Bắc…
(“Mau tránh đường!” “Không phải mi năng động lắm sao?!”)
Và rồi…
Những kẻ truy đuổi nàng đã tới gần…
(“Đừng lo, tao sẽ nhẹ tay thôi. Cuộc vui chỉ mới bắt đầu thôi…đúng không nào?”)
Một hoàn cảnh vô vọng…một hồng nhan bạc mệnh…
Số mệnh đang đợi chờ nàng…phận sự phải trở thành <nữ tư tế bị hiến sinh cho thần nước> …
Mau buông bàn tay nhơ bẩn của ngươi khỏi nàng, cô em gái dễ thương bậc nhất trên
<nhân gian của bao kẻ đã khuất…và thật ra ta nói vậy vì nghĩ rằng các nữ thần trên thiên đường sẽ ghen tị mà trút phẫn nộ xuống ta>[thế gian]!
Nếu ngươi ham phụ nữ đến vậy, thì cứ việc vơ hết thảy dưới âm ty!
(“Elef? Anh thật sự là Elef đó sao?”)
<Sáng thế kí> đã được bắt đầu được tấu lên; Một kỷ nguyên nơi bao thần thoại nở rộ…
SCHau & RÖhre: Ai là những kẻ dối gian?
DINg & GERät: Chúng ta sẽ là những kẻ dối gian!
SCHau & RÖhre: Ai là kẻ mãi cất lời ca?
DINg & GERät: Chúng ta sẽ là kẻ mãi cất lời ca!
<Bốn chị em hắc miêu>Hallelujah
Ah… Như thể muốn thử sức chúng ta...chốn thiên đường trao ra ngàn kiếp nạn...
Và con người chỉ có thể thuận theo ý trời vô điều kiện...
Đó là những điều tôi đã nghĩ…nhưng đột nhiên…
Tôi bị choáng ngợp trước <một xung động>[giọng nói]…bỗng trào dâng từ sâu trong tâm khảm…
Và tôi đã tiến tới hành động…mà không hề nghi ngờ…không hề do dự…
Anh đã cao lên nhiều rồi đó nhỉ
<->
Cả em cũng vậy, <trở thành một người phụ nữ khả ái>[càng yêu kiều hơn xưa]
Cuối cùng hai ta đã tái ngộ -từ giờ hãy ở cạnh bên nhau, dẫu có chuyện gì xảy đến đi chăng nữa!
Có những nguyện ước ta muốn đong đầy, dẫu có phải trả giá bằng bất hạnh của kẻ khác
Khi quay lưng lại với<số phận>[Moira], cả hai ta đều đã phạm phải một tội nghiệt không thể thứ tha
Anh sẽ rũ bỏ công lý, nhân nghĩa và cả<Chân trời thứ Sáu>[thế giới này] để tận tâm yêu thương một mình em!
(Ah…Elefseus …Artemisia…)
(“Nhỏ tư tế kia rồi!”
“Chạy thôi, Misia!” “Vâng!”)
Liệu tình yêu thực sự đến từ nơi đâu vào tàn phai tại chốn nào?
Một thiếu nữ vô danh, người đã chọn chống lại Moira.
Cô ấy là Nein.
(“Đừng để nó trốn thoát! Ngài Scorpius sẽ giết ta mất!”
“Khỉ thật! Đúng là lũ cứng đầu!”
“Chịu thôi, thật vô vọng…!” “Tao đã định kết hôn sau khi chiến tranh kết thúc!”
“Nhận lấy này!”)
Những kẻ truy đuổi chẳng hề dừng chân…thù dai hệt giống bọ cạp….
(“Tao xong đời rồi…nhờ cả vào mày đấy…hãy phi nhanh như ngọn gió, Achilles…”)
Họ vẫn luôn bám sát bước chân ta…đuổi theo ta qua bao miền đất…
(“Chết tiệt, đừng có chết trên tay ta, Teukros-!!”)
<Hãy tới kinh đô thần thánh nơi Oricon trú ngụ>
↑ Ý kiến của người anh
“Nhưng sự chuyển rời của các vì sao tại nơi đó rất đáng ngại!”
↓ Ý kiến của người em
<Hãy hướng về cảng lớn>
Ta nên chạy tới phương bắc hay nam đây?
Anh trai tôi chọn phương Bắc,
(“Khoan đã! Tôi mới nhận được lời tiên tri mới!” “C-cái gì!?”)
Nhưng do sự chuyển rời của các vì sao tại nơi đo rất đáng ngại,
Nên tôi đã khuyên anh hướng về phương Nam
(“Vậy có lẽ ta nên quay lại…”)
Dòng nước ngày xuân tắm mình trong sự tĩnh lặng của màn đêm
Ah…tôi gần như có thể chạm đến nó nếu vươn dài cánh tay…
Nhưng tôi đã quay lưng lại với vầng trăng nhợt nhạt trên mặt nước
Và bắt lấy bàn tay anh đưa đến, không chút đắn đo-
Vượt qua ngọn đồi giữa sớm mai yên bình…say đắm trong làn gió của đại dương….
(“Này, anh nghe tin gì chưa? Arcadia hiện đang trong nội chiến đấy.”
“Trời, nhân gian ngày nay thật nguy hiểm.”
“Sự thật mất lòng…”)
Tôi lắng nghe giai điệu nhịp nhàng của làn sóng bên anh
(“Lại chiến tranh..thật hả trời?” “Không biết chuyện gì sẽ xảy ra với Anatoilia nữa…” “Chuyện đấy thì ‘chỉ có Moira mới biết’…nhỉ?” “Không đùa đâu.”)
“Nếu ta có thể cùng sống trên một hòn đảo nhỏ, xa thật xa, chỉ mình hai ta thì thật tuyệt biết mấy? ♪”
Tôi không thể làm gì hơn…ngoài để những suy tư đó chiếm trọn tâm trí…
Để rồi vấp phải đá…ouch!
(“Misia!”
“Woah kìa, cô gái trẻ! Không sao chứ?”
“Này, không phải Damon đây sao?”
“Cứ làm như không ấy Elef! Chú vẫn chưa ngỏm à? Hahahaha!”
“Anh tới đúng lúc lắm! Này, mai anh có thể cho bọn này mượn thuyền không?”
“Hẳn rồi!”)
Đương chuyến lang thang, chúng tôi đi ngang qua vài chợ nô lệ
Quả là một cảnh đáng buồn…nhưng nếu chúng tôi dừng chân và giải thoát tất cả bọn họ…
Thì sẽ chẳng thể đi đến đâu hết….
(“Đừng có lề mề nữa, lũ cặn bã!”)
(“Xin hãy chờ đã!!!”)
Chronos đã được dệt lên….
Ah…tôi dám chắc rằng ngay lúc này bao xung đột đang nổi lên đâu đó…
Nhưng phải chăng là sai trái
Khi ta cố bảo toàn hạnh phúc trong mảnh đời bình yên?
(Chẳng có gì sai cả, phải không?)
Anh đã định phải chết…nên tôi bèn viện đủ lý do…
Để mang anh ra xa khỏi…mùi máu tanh…
Mang anh đi khỏi sứ mệnh của mình…
Phải…quả thực…tôi là một người phụ nữ tồi tệ…
Vậy nhưng-
“Misia ♥ Misia ♪ Misia ♥ Misia ♪ Misia ♥”
“Elef ♪ Elef ♥ Elef ♪ Elef ♥ Elef ♪”
Ánh tà dương ôm lấy hai người bọn họ…quả là một <Thực tại thứ Chín>[thế giới] rực rỡ…
Như thể…bị bao câu hỏi làm cho bối rối, họ trả lời sai, và rơi vào bể tai ương
Giản đơn… khát cầu tình thương, sự ân hận của ta vẫn bị dối lừa, và tinh tú khiêu vũ giữa trời….
(“Scorpius, cuộc công chiến của ngươi sẽ dừng tại đây!
Cây cung và ngọn tên của nữ thần sao sẽ truy đuổi con mồi dẫu chúng chạy về đâu!
Con bọ cạp xấu xa, ta sẽ tiêu diệt ngươi ngay tại đây!”)
(“Cái gì!?”)
Kỷ nguyên của bao thần thoại này, nơi những kẻ số mệnh buộc phải chết vội lướt qua
Người anh hùng vứt bỏ chiến trường, ác nhân chiếm trọn sân khấu, và <số phận> chuyển dời
(“Tệ quá! Tấm khiên của thần nước sẽ không để bất kỳ ai lọt qua hàng phòng thủ,
mà ta lại có ngọn thương của thần Sấm có thể xuyên thủng vạn vật!”)
Có những xúc cảm ta muốn được thành thực với, dẫu phải trả giá bằng sự hy sinh của ai
Khi quay lưng lại với<số phận>[Moira], cả hai ta đều đã phạm phải một tội nghiệt không thể thứ tha
Anh sẽ vứt bỏ tự do, hoà bình và cả <Chân trời thứ Sáu>[thế giới này] để tận tâm bảo vệ một mình em!
<Chúa sáng thế>[Thần linh] vẫn thúc ta chiến đấu,
<Vị chúa tể có đôi mắt tối đen>[Thần linh] vẫn giục ta xông pha nơi chiến trường
Nhưng đâu mới là kẻ thù đích thực mà <những kẻ định phải chết>[chúng ta] nên đấu tranh chống lại?
Ngay cả khi đây là một <chân trời>[thế giới] đã <chối bỏ>[đoạt mạng] <chúa trời>[thần linh], anh sẽ không sợ bất cứ thứ gì khi có em bên cạnh!
(“Con cháu của thần linh, dân nô lệ, quân Hy Lạp và Barbaroi đều đã vào tay ta! Ta sẽ trở thành vị vua trị vì cả thế gian!”)
(“Hãy mãi ở bên nhau, Elef.”
“Hẳn rồi.”)