碧い眼の海賊 - Aoi Me no Kaizoku
Kanji
第十七巻 84ページ…
「大変だお頭、前方に突然巨大な嵐が發生ちやがった!」
「あ~ぁありゃセイレーンですぜお頭~!!」
「セイレーン如きでびびってんじゃないよ、情けないねぇ、
あっちが海の魔女なら、こっちは海の美女だっつうの!」
「『麗しき姿<美の女神>(Venus)の如し』と謳われた、
この<海の女神様>(Thetis様)を嘗めんじゃないよ…」
「そりゃ『猛き姿<戦の女神>(Pallas Athene)の如し』の間違いじゃ…」
「ズィマー何か言ったかい?」
「ひぃ~!!!」
「いくよ野郎ども、びびってんじゃないよ!」
「そ~ら、おいでなすっだぜ!」
「さあ、漕ぐぞ、漕ぐぞ!さあ、漕ぐぞ、漕ぐぞ、それ!それ!(Haw l'altero l'altero! Haw l'altero l'altero hoo! hoo!)」
…波間を漂う襤褸(ぼろ)い板切れ
若い娘を背に乗せ何処へくのか…
「よぉ…気が付いたかい?」
「ここは何処?…貴女(あなた)は?」
「此処は<地中海>(Mediterraneo)、
この船は<絶世の美女=海の女神号>(Venus = L
aetitia)、あたいはこの船の船長レティーシァ」
「そっちの図体のデカイ野郎はヤスロー…筋肉馬鹿だ」
「宜しくな、嬢ちゃん」
「こっちの胡散臭い髭の野郎はズィマー…唯の馬鹿だ」
「がび~ん!」
「他にも馬鹿な野郎が大勢乗ってる…で、あんたは?」
「助けて下さってありがとう、私はアニエス、
海の魔女(セイレーン)の嵐に巻き込まれてしまって…嗚呼…みんな今頃きっと昏い海の底に…」
「もう…海の女が泣くんじゃないよぉ…」
「…ってアナタ、その首飾りどうしたのよ?」
「うわぁ…立ち直りの早い娘だねぇ…
昔…溺れかけてたおっさんを助けた時に貰ったのさ、何でも命よりも大事なもんらしい…」
「そのおっさんって私の父(パパ)よ、間違いないわ!
生きてるの?生きてるのね?私の父(パパ)は、いーきーてーるーのーねー!!」
「うわぁ…あんたも生きてた…親父さんも生きてたんだ…
あんたの仲間にも、他に生きてる奴がいるんじゃないか?」
「船を出して、今すぐ出して、出して、出してなさい、ふーねーをーだーしーなーさーい!!!」
「どひゃぁ~!!!!!」
波を殴り倒しながら突き進む海賊船
それを導くかのように蒼穹を翔け抜ける白鴉
その白は 真っ直ぐ蒼に溶け込んでゆくように
どこまでも…どこまでも…
Romaji
Dai juunana kan, hachijuuyon peeji...
"Taihen da Okashira, zenpou ni totsuzen kyodaina arashi ga hassei chiyagatta ! "
"Ah~arya Siren desu ze Okashira~ !!! "
"Siren gotoki de bibitten janai yo, nasakenai nee,
Acchi ga umi no majo nara, kocchi wa umi no bijo dattsuu no ! "
"'Uruwashiki sugata Venus no gotoshi' to utawareta,
Kono Thetis-sama wo namen janai yo... "
"Sorya 'Takeki sugata Pallas Athene no gotoshi' no machigee ja... "
"Zimmer, nanika itta kai ? "
"Hii~ !!! "
"Iku yo, yarou domo. Bibitten janai yo ! "
"So~ra, oide nasudda ze ! "
"Haw l'altero l'altero ! Haw l'altero l'altero hoo ! Hoo ! "
... Namima wo tadayou boroi itakire
Wakai musume wo se ni nose doko e yuku no ka...
"Yo... Kigatsuita kai ? "
"Koko wa doko ? ... Anata wa ? "
"Koko wa Mediterrane, kono fune wa Venus-Laetitia, atai wa kono fune no senchou Laetitia. "
"Socchi no zuutai no dekai yarou wa Yasro... Kinniku baka da. "
"Yoroshiku na, jou-chan. "
"Kocchi no usankusai hige no yarou wa Zimmer... Taka no baka da. "
"Gabi~n ! "
"Hokanimo baka na yarou ga taisei notteru... De, anta wa ? "
"Tasukete kudasatte arigatou, watashi wa Agnés,
Seiren no arashi ni dakikomarete shimatte...
Aa... Minna imagoro kitto kurai umi no soko ni... "
"Mou... Umi no onna ga nakun janai yo... "
"... Tte anata, sono kubikazari doushita no yo ? "
"Uwahh... Tachinaori no hayai ko da nee...
Mukashi... Oborekaketa ossan wo tasuketa toki ni moratta no sa,
Nandemo inochi yori mo daiji na mon rashii... "
"Sono ossantte watashi no papa yo, machigainai wa !
Ikiteru no ? Ikiteru no ne ?
Watashi no papa wa, iikiiteeruunooneee !! "
"Uwahh... Anta mo ikiteta... Oyajisan mo ikitetanda...
Anta no nakama nimo, hoka ni ikiteru yatsu ga irun janai ka ? "
"Fune wo dashite, ima sugu dashite, dashite, dashinasai,
Fuuneewoodaashiinaasaaii !!! "
"Dohyaa~ !!!! ! "
Nami wo naguritaoshi nagara tsukisusumu kaizokusen
Sore wo michibiku ka no you ni soukyuu wo kakenukeru hakua
Sono shiro wa, massugu ao ni tokekonde yuku you ni
Dokomademo... Dokomademo...
Lời dịch
Quyển 17 trang 84.
"Nguy to rồi, thưa thuyền trưởng! Bỗng dưng có cơn bão không biết từ đâu tới!"
"Ah--- N-nó là nhân ngư đấy, thuyền trưởng ơi!"
"Nào, đừng có sợ tụi nhân ngư đến vậy chứ! Thật đáng xấu hổ.
Nếu ả là Phù thuỷ Biển, thì bà là Mỹ nhân của Đại Dương!
Người đời có bảo là "Đừng mải ngắm thần Venus mà coi thường nàng Thetis yêu kiều không kém.”
"Ý cô là "nàng Pallas Athene bạo tàn không kém"?"
"Zimmer, mày vừa nói gì à?"
"!!"
"Đi nào, tụi đầu đất! Đừng có mà sợ!"
"Nhìn~kìa! Nó đến đấy!"
Hãy đến và chèo, chèo! Hãy đến và chèo, chèo, tới đó! Tới đó!
Một ván gỗ vỡ vụn trôi nổi trên bao làn sóng
Nó sẽ dạt đến chốn nào, với thiếu nữ nằm ngay trên…
"Yo, cuối cùng cũng tỉnh rồi ha?"
"Tôi đang ở đâu? ...và chị là?"
"Em đang ở giữa biển Địa Trung Hải, trên chiếc Venus Laetitia.
Chị là thuyền trưởng của chiếc tàu này, Laetitia."
"Kẻ vụng về đằng kia là Yasro...đầu óc ngu si tứ chi phát triển."
"Rất vui được gặp cô, cô gái trẻ."
"Tên đầu đất râu ria xồm xoàm mắt mũi lấm lét này là Zimmer...đơn giản là rất ngốc."
"Chào~!"
"Còn nhiều thằng khờ khác trên chiếc tàu này...vậy, em là?"
"Cảm ơn vì đã cứu em. Em là Agnes.
Em đã bị cuốn vào cơn bão của nhân ngư...
Ah...mọi người bây giờ chắc đã yên nghỉ dưới biển sâu rồi..."
"Nào..con gái của biển khơi không được khóc..."
"...khoan, chiếc vòng cổ đó của chị?"
"Woah...em khá tinh ý đấy nhỉ? Chị có được nó...từ ông chú nọ khi ổng gần chết đuối, cũng được khá lâu rồi.
Có vẻ như ông ấy còn yêu nó hơn mạng sống..."
"Ông chú đó là cha em! Em đảm bảo đấy. Ông còn sống không?
Vẫn còn, phải không? Phụ thân - tôi- còn sống--!!"
"Woah....em đã sống sót...
Cha em cũng vậy...
Nên có thể một số bằng hữu của em cũng vậy?"
"Căng buồm lên! Ngay bây giờ, căng buồm lên đi nào! Xin hãy căng buồm lên---------!!"
"Gyaa!"
Chiếc tàu cướp biển vượt ngược đầu ngọn sóng
Một con quạ trắng bay ngang trời xanh biếc, như muốn chỉ đường cho chiếc tàu
Sắc trằng của nó...như tan thẳng xuống màu xanh ấy...
Tới khắp nơi...khắp chốn...