焔 - Honoo
Kanji
幾許かの平和と呼ばれる光 其の影には常に悲惨な争いがあった
葬列に参列する者は 皆一様に口数も少なく
雨に濡れながらも 歩み続けるより他にはないのだ……
瞳を閉じて暗闇に 吐息を重ねる
そっと触れた温かな光は 小さな鼓動
否定接続詞で綴じた書物が 歴史を操る
そっと振れた灼かな光は 誰かの『焔』…
気付けば道程は 常に苦難と共にあった
耐えられぬ痛みなど 何一つ訪れないものさ…
歓びに咽ぶ白い朝 哀しみに嘆く黒い夜
我等が歩んだ此の日々を 生まれる者に繋ごう…
瞳に映した蒼い空 涙を溶かした碧い海
我等が愛した此の世界を 愛しい者に遺そう……
嗚呼… 朝と夜 は繰り返す 煌めく砂が零れても…
嗚呼… 朝と夜 は繰り返す 愛した花が枯れても…
嗚呼… 朝と夜 は繰り返す 契った指が離れても…
嗚呼… 朝と夜 を繰り返し 《生命》は廻り続ける……
美しい『焔』を見た 死を抱く暗闇の地平に
憎しみ廻る世界に 幾つかの『愛の詩』を灯そう…
何れ程夜が永くとも 何れ朝は訪れる―――
独りで寂しくないように 《双児の人形》を傍らに
小さな棺の揺り籠で 目覚めぬ君を送ろう…
歓びに揺れたのは《紫色の花》 哀しみに濡れたのは《水色の花》
誰かが綴った此の詩を 生まれぬ君に贈ろう……
歴史が書を創るのか 書が歴史を創るのか
永遠を生きられない以上 全てを識る由もなく
朝と夜の地平を廻る 『第五の旅路』
離れた者が再び繋がる日は 訪れるのだろうか?
懐かしき調べ 其れは誰の唇か―――
嗚呼…《物語》を詩うのは……
(其処にロマンは在るのかしら?
Romaji
ikubakuka no heiwa to yobareru hikari sono kage ni wa tsune ni hisan na arasoi ga atta
souretsu ni sanretsu suru mono wa minna ichiyou ni kuchikazu mo sukunaku
ame ni nurenagara mo ayumitsuzukeru yori hoka ni wa nai no da…
me o tojite yami ni toiki o kasaneru
sotto fureta atatakana hikari wa chiisa na kodou
hitei setsuzokushi [mais] de tojita kami ga rekishi o ayatsuru
sotto fureta atataka na hikari wa dareka no honoo…
kizukeba michinori wa tsune ni kunan to tomo ni atta
taerarenu itami nado nani hitotsu otozurenai mono sa…
yorokobi ni musebu shiroi asa kanashimi ni nageku kuroi yoru
warera ga ayunda kono hibi o umareru mono ni tsunagou…
hitomi ni utsushita aoi sora namida o tokashita aoi umi
warera ga aishita kono sekai [basho] o itoshii mono ni nokosou…
aa… asa to yoru wa kurikaesu kirameku suna ga koborete mo…
aa… asa to yoru wa kurikaesu aishita hana ga karete mo…
aa… asa to yoru wa kurikaesu chigitta yubi ga hanarete mo…
aa… asa to yoru o kurikaeshi inochi [hito] wa meguritsuzukeru…
utsukushii honoo [hikari] o mita shi o idaku kurayami no chihei ni
nikushimi meguru sekai ni ikutsuka no ai no uta o tomosou…
dore hodo yoru ga nagaku to mo izure asa wa otozureru–
hitori de sabishikunai you ni futago no ningyou [la poupee] o katawara ni
chiisa na hitsugi no yurikago de mezamenu kimi o okurou…
yorokobi ni yureta no wa murasaki-iro no hana [Violette] kanashimi ni nureta no wa mizuiro no hana [Hortense]
dareka ga tsudzutta kono uta o umarenu kimi ni okurou…
rekishi ga sho o tsukuru no ka sho ga rekishi o tsukuru no ka
eien o ikirarenai ijou subete o shiru yoshi mo naku
asa to yoru no chihei o meguru daigo no tabiji
hanareta mono ga futatabi tsunagaru hi wa otozureru no darou ka?
natsukashiki shirabe sore wa dare no kuchibiru ka–
aa… monogatari [Roman] o utau no wa…
(“soko ni ROMAN wa aru no kashira?”)
Lời dịch
Tia sáng từ bao tháng ngày yên bình khắc lên cái bóng đong đầy bao xung đột mãi hiển hiện
Những người đã tham gia buổi tang lễ đó, tất cả đều lặng thinh
Họ đơn thuần lê bước dưới làn mưa…
Khép lại bờ mi, tôi lại buông tiếng thở dài vào đêm tối
Tia sáng ấm áp tôi khẽ chạm tay là nhịp đập của một trái tim bé nhỏ
Cuốn sách[Thượng đế] với những nguyên tắc [ràng buộc] tiêu cực điều khiến dòng lịch sử
Tia sáng diệu kì khẽ lay động khi tôi chạm tay là “ngọn lửa” của ai…
Tôi đã sớm nhận ra khổ đau sẽ luôn là người bạn đường của mình
Nhưng tôi chưa từng gặp phải vết thương lòng nào mà chính mình cũng không chịu đựng nổi…
Một sớm mai trắng muốt thấm đẫm niềm vui, một màn đêm tối đen sầu thương rơi lệ
Hãy kết nối bao ngày ta đã cùng trải qua vì người con sắp chào đời…
Bầu trời xanh biếc phản chiếu nơi đáy mắt, đại dương xanh thẳm nuốt lấy giọt lệ rơi
Hãy để lại thế giới [nơi] ta hằng yêu thương cho người con yêu dấu của ta…
Ah… ngày đêm vẫn mãi tuần hoàn,
ngay cả khi bao dải cát lấp lánh có rơi vãi hết
Ah… ngày đêm vẫn mãi tuần hoàn,
ngay cả khi bao đoá hoa đáng quý có úa tàn hết
Ah… ngày đêm vẫn mãi tuần hoàn,
ngay cả khi những ngón tay được lời thề ràng buộc phải chia lìa…
Ah… ngày đêm vẫn mãi tuần hoàn,
《Vòng đời》[Đoàn người] mãi xoay chuyển…
Tôi đã thấy một<ngọn lửa>[ánh sáng] lộng lẫy nơi chân trời tối đen ấp ủ chết chóc
Hãy thắp sáng cuộc đời bị đong đầy bởi bao thù hận bằng những “khúc tình ca” …
Cho dù đêm tối có dài bao nhiêu, thì cuối cùng sớm mai vẫn sẽ tới-
Để con không phải cô đơn, mẹ đặt cạnh con đôi búp bê[la poupée] ấy
Mẹ tiễn con đi, người sẽ không bao giờ tỉnh giấc, bên chiếc nôi-quan tài tí hon …
Tử sắc hoa [Violette] hân hoan lay động, Thuỷ sắc hoa[Hortensia] thấm đượm nỗi buồn
Mẹ trao con, đứa trẻ không bao giờ được sinh ra, một khúc ca đã được ai đó dệt lên…
Lịch sử tạo ra những cuốn sách, hay những cuốn sách tạo nên lịch sử?
Ta không thể bất tử, cũng không thể thấu hết mọi sự
Dạo bước quanh chân trời của ngày và đêm, 『Chuyến bộ hành thứ Năm』
Liệu sớm mai có đến khi những con người bị chìa lìa được gặp lại nhau?
Một giai điệu thân quen- Bờ môi ấy là của ai vậy-
Ah…người đã hát lên câu chuyện [Roman] đó là…
“Liệu ở đó có câu chuyện[Roman] nào không …?”