星屑の革紐 - Hoshikuzu no Kawahimo
Kanji
「こんにちは、はじめまして!」
差し出した手を――
嗚呼…可愛い私のお姫様 小さな指で懸命に握り返してくる
あなたの歩む道程が 輝くように『星』と……
ある雨の朝…いつものように少女が目を覚ますと…
寝具の横には優しい父親…そして大きな黒い犬が居た…
雨の匂い…くすぐったい頬…どこか懐かしい温もり…
小さな姉と大きな妹…二人と一匹…家族となった特別な朝……
嗚呼…私は星を知らない 遠過ぎる光は届かないから…
嗚呼…僅かな視力でさえも 何れ失うと告げられている…
ごめんなさい…お母さん…この名前…
どうしても好きになんてなれないよ…
嗚呼…ごめんなさい……
勇気を出して――
嗚呼…Pleutと屋外へと出たけど 歩く速度が抑違うから…
嗚呼…暗闇に沈む世界では ちょっとした段差でも転んでしまう…
ごめんなさい…父さん…この両眼…
どうしても好きになんてなれないよ…
嗚呼…ごめんなさい……
細い革紐じゃ――
心までは繋げないよ…愛犬が傍にいたけど…私は孤独だった……
別々に育った者が…解り合うのは難しい…
ましてや人と犬の間であれば…尚更の事である…
それからの二人は…何をするにも何時も一緒だった…
まるで…空白の時間を埋めようとするかのように…
姉は甲斐甲斐しく妹の世話を焼き…妹は姉を助けよく従った…
父の不自由な腕の代わりになろうと…何事も懸命に…
其れは…雨水が大地に染み込むようにしなやかに…
根雪の下で春を待つように…小さな花を咲かせるように…
急に吹いた突風に手を取られ…革紐を離したけど…
もう何も怖くなかった…『見えない絆』で繋がっていたから…
弱い姉だ――
それでも嗚呼…ありがとうね…妹が傍にいたから…
私は何処へだって往けた……
大好きだよ…妹が傍にいたから…私は強くなれた……
星空に抱かれて夢を見た…あなたが産まれてきた朝の追憶を…
銀色に輝く夢の中…零れた砂が巻き戻る幻想を…
嗚呼…何の為に遣って来たのか…最期に判って良かった――
忘れないよ…君と歩いた…暗闇に煌く世界を…
(忘れないで…母と歩いた…苦しみに揺らめく世界を…)
いつだって…嗚呼…人生は星屑の…輝きの中に在ることを……
(いつだって…嗚呼…愛は星屑の…瞬きの中に在ることを……)
祈りの星が降り注ぐ夜 → 黒犬は静かに息を引き取った…
悼みの雨が降り注ぐ朝 → 冷たくなった彼女の腹から取り出されたのは
光を抱いた小さな温もり → 黒銀の毛並みを持つ仔犬だった →
――そして《物語》の翼は地平線を軽々と飛び越えるだろう
やがて懐かしくも 美しき あの《荒野》を駈け廻る為に……
(其処にロマンは在るのかしら?)
Romaji
“Konnichiwa, hajimemashite!” [“Salut, enchante!”]
sashidashita te o–
aa… kawaii watashi no o-hime-sama [Etoile] chiisa na yubi de kenmei ni nigirikaeshite kuru
anata no ayumu michinori ga lala kagayaku you ni “hoshi” [Etoile]…
aru ame no asa… itsumo no you ni shoujo ga me o samasu to…
beddo no yoko ni wa yasashii chichioya…soshite ooki na kuroi inu ga ita…
ame no nioi… kusuguttai hoho… dokoka natsukashii nukumori…
chiisana ane to ooki na imouto… futari to ippiki…kazoku to natta tokubetsu na asa
aa… watashi wa hoshi o shiranai toosugiru hikari wa todokanai kara…
aa… wazuka na shiryoku de sae mo izure ushinau to tsugerarete iru…
gomen nasai… o-kaa-san… kono namae… [Excusez-moi… ma mere… ce nom…]
doushite mo suki ni nante narenai yo [Je ne peux pas aimer absolument le mien…]
aa… gomen nasai [Ah… Excusez-moi…]
yuuki o dashite–
aa… Pleut to soto e to deta kedo aruku sokudo ga somosomo chigau kara…
aa… kurayami ni shizumu sekai de wa chotto shita dansa de mo koronde shimau…
gomen nasai… tou-san… kono ryougan… [Excusez-moi… mon pere… ces yeux…]
doushite mo suki ni nante narenai yo… [Je ne peux pas aimer absolument le mien…]
aa… gomen nasai… [Ah… Excusez-moi…]
hosoi kawahimo [harnais] ja–
kokoro made wa tsunagenai yo… aiken [Pleut] ga soba ni ita kedo… watashi wa hitori datta…
betsubetsu ni sodatta mono ga… wakariau no wa muzukashii…
mashite ya hito to inu no aida de areba… naosara no koto de aru…
sore kara no futari wa… nani o suru ni mo itsumo issho datta…
marude… kuuhaku no toki o umeru you to suru ka no you ni…
ane wa kaigaishiku imouto no sewa o yaki… imouto wa ane o tasuke yoku shitagatta…
chichi no fujiyuu na ude no kawari ni narou to… nanigoto mo kenmei ni…
sore wa… amamizu ga daichi ni shimikomu you ni shinayaka ni…
neyuki no shita de haru o matsu you ni… chiisana hana o sakaseru you ni…
kyuu ni fuita toppuu [rafale] ni te o torare…harnais o hanashita kedo…
mou nanimo kowakunakatta… hoshikuzu no harnais de tsunagatte ita kara…
yowai ane da–
soredemo aa… arigatou ne… imouto [Pleut] ga soba ni ita kara…
watashi wa doko e datte yuketa…
daisuki da yo… imouto [Pleut] ga soba ni ita kara… watashi wa tsuyoku nareta…
hoshizora ni dakarete yume o mita… anata ga umarete kita asa no yume o…
gin’iro ni kagayaku yume no naka… koboreta suna ga makimodoru yume o…
aa… nan no tame ni yatte kita no ka… saigo ni wakatte yokatta—
wasurenai yo… kimi to aruita… kurayami ni kirameku sekai o…
(wasurenaide… haha to aruita… kurushimi ni yurameku sekai o…)
itsudatte… aa… sei wa hoshikuzu no… kagayaki no naka ni aru koto o…
(itsudatte… aa… ai wa hoshikuzu no… matataki no naka ni aru koto o…)
inori no hoshi ga furisosogu yoru → kuroinu [Pleut] wa shizuka ni iki o hikitotta…
itami no ame ga furisosogu asa → tsumetaku natta kanojo no hara kara toridasareta no wa…
hikari o idaita chiisa na nukumori → kokugin no kenami o motsu koinu datta →
–soshite monogatari [Roman] no tsubasa wa chiheisen o karugaru to tobikoeru darou
yagate natsukashiku mo utsukushiki ano kouya o kakemeguru tame ni…
(“soko ni Roman wa aru no kashira?”)
Lời dịch
“Xin chào, rất vui được gặp con!”[“Salut, enchante!”]
Mẹ đưa tay ra
Ah… <nàng công chúa khả ái>[Etoile] của mẹ đã nắm lấy chúng thật chặt bằng những ngón tay nhỏ bé của mình
Cầu cho quãng đường con dấn bước, lala, sẽ luôn thật tươi sáng như những vì sao [Etoile]…
Một buổi sáng mưa rơi, khi cô gái thức dậy như mọi ngày
Bên cạnh cô là người cha dịu dàng, và một cô chó lớn đen tuyền…
Mùi hương của làn mưa, cù lên bờ má, một hơi ấm quen thuộc đến lạ kỳ…
Chị gái nhỏ và em gái lớn… vào buổi sáng đặc biệt ấy, hai con người và một con vật đã hợp nên gia đình
Ah… con đâu biết đến các vì sao, bởi ánh sáng của chúng quá xa vời để chiếu tới nơi con
Ah… họ nói rằng rồi một ngày, chút thị giác mờ nhạt còn sót lại cũng sẽ mất đi
Con xin lỗi, thưa mẹ, nhưng cái tên này
[Excusez-moi… ma mere… ce nom…]
Là thứ con không bao giờ yêu thích được
[Je ne peux pas aimer absolument le mien…]
Thứ lỗi cho con…[Ah… Excusez-moi…]
Gom hết can đảm
Ah… con đi dạo cùng Pleut, nhưng tốc độ của chúng con quá khác biệt
Ah… trong thế giới chìm đêm tối, một vết thương nhỏ cũng đủ khiến con quỵ ngã
Con xin lỗi, thưa cha, nhưng đôi mắt này
[Excusez-moi… mon pere… ces yeux…]
Là thứ con không bao giờ yêu thích được…Ah
[Je ne peux pas aimer absolument le mien…Ah]
Thứ lỗi cho con…[ Excusez-moi…]
Sợi xích mỏng manh này
Không đủ để kết nối trái tim ta… dù luôn có Pleut thân yêu ở bên, con vẫn thấy thật cô đơn
Thật khó để hai người khác biệt đồng cảm được với nhau
Và với một người và một con vật, thì lại càng khó hơn
Nhưng từ đó trở đi, bọn họ đã làm mọi việc cùng nhau
Như thể muốn đong đầy những khoảng trống trong thời gian của mình…
Người chị chăm sóc người em thật tốt, và người em ngoan ngoãn giúp đỡ chị gái
Họ cố hết sức để đỡ đần cánh tay tật nguyền của cha
Với sự ôn nhu như làn nước mưa ngấm dần vào đất
Và sự kiên nhẫn như đoá hoa tí hon đợi chờ xuân sang dưới lớp tuyết còn đọng lại.
Một cơn gió đột ngột ùa đến giật sợi xích khỏi bàn taycon, dẫu vậy
Con không hề lo sợ, vì chúng con đã luôn được kết nỗi bởi dải bụi sao
“Mình là một người chị yếu đuối
Nhưng, ah… cám ơn… vì em đã luôn ở bên, Pleut
Giờ chị đã có thể đến bất cứ đâu
Chị yêu em, Pleut … vì em đã luôn ở bên, để chị có thể dần mạnh mẽ hơn…”
Được ôm lấy bởi bầu trời sao, mẹ đã nằm mộng… về ngày con được sinh ra
Trong giấc mơ óng ánh sắc bạc, dòng cát thời gian đã đổi chiều
Ah… vì điều gì mà con được sinh ra? Mẹ mong cuối cùng con sẽ hiểu –
Chị sẽ không quên những ngày được dạo bước cùng em giữa thế giới lung linh trong đêm tối…
(Xin đừng quên những ngày con dạo bước cùng mẹ giữa thế giới ngập tràn bao thống khổ…)
Và sinh linh ấy… ah… sẽ luôn được tìm thấy giữa bụi sao lấp lánh…
(Và tình cảm ấy… ah… sẽ luôn được tìm thấy giữa bụi sao lấp lánh …)
Vào cái đêm khi vì sao của kẻ cầu nguyện lụi tàn → Pleut khẽ trút hơi thở cuối cùng
Vào sớm mai khi làn mưa của niềm đau trút xuống → thứ được lấy ra từ cơ thể đang lạnh dần của nó
Là hơi ấm nhỏ bé được bọc trong ánh sáng → Một chú cún con lông xám →
– Và đôi cánh của bao câu chuyện dễ dàng bay qua chân trời đó
Nó sẽ sớm trở lại với tự nhiên xinh đẹp và thân quen ấy…
“Liệu ở đó có câu chuyện[Roman] nào không …?”