ルクセンダルク紀行 - Luxendarc Kikou
Romaji
(Gadisra, the beginning country.)
Ishitatami nobiru kage
Tsurete aruku michi
Minato e tsuzuku nagai sakamichi
Kimi wa mada shiranu mama
Hito wa mina kokoro ni kanashii toki wo idaite
Soredemo… itsuka… waraeru kara…
Tomoshibi wo tayasanaide
Hikari ga sashita kumoma…
Tabitachi no sora…
(Lakrika, the desert and the huge clock country.)
Kawaita suna no hara ni
Mama ashiato nokoshite…
Kawaita nodo uruu su
Mizu wo motome samayou
Yaketsuku suna no ue ni
Shizuku otoshi susunda…
Yurameku chihei no saki
Toki wo kizamu kagerou
Kaze ni tayori
Ugoka shite ita ootokei wa
Kaze ga tomari
Douryoku wo ushinatta
Hiru mo yoru mo
Taema naku kacchi kocchi
Ase wo nagashi
Hito no te de ugoka shite iru to iu no ni…
Suigen ga toboshii
Suna no machi de wa
Mizu wo nomu ni mo ga kakaru
Inochi no nedantte ikura nano darou ?
Soboku na gimon ni kotae nado naku…
Nayamu kimi wo okizari ni…
Tokei no toki wa susumu
(Flowel, the fascinating flower country.)
Hiruma demo usugurai
Hanabira no uchigawa de
Hidaishita yokubou to
Jiishiki ni nureta mama
Tsukurareta kurayami ni
Tsudou lady terasu neon
Saikou no utsukushisa
Kisoiau seikasai
Hayari no kami no iro
Hayari no kamikazari
Hayari no fukusou de
Hayari no egao tsukuru no ?
Sotogawa wo kikazareba
Hana yo… hoshi yo… chou yo…
Nozonda mama no utsukushisa hokoru
Suteki na jibun ni nareru to…
Uchigawa ni kakusareta
Sugao no mama no jibun to
Kokoro no naka no utsukushisa
Sore ni wa me wo somuketa mama
Kuroizaku tatebana no nokoriga ni…
Kimi wa kubi wo kajigeta…
(Granship, the nearly vanished and disappearing country.)
Unabara ni tayutaeba
Shiokaze ga hoho wo nade
Kimi no kami wo yurashite odoru
Nagareru kumo wo oikakete
Umineko ga kiete yuku
Suiheisen no haruka kanata
Nani ga aru no darou ?
Hirogaru sekai ga tsumugi dasu monogatari
Tabibito wa odoroki dare mo ga mina iu darou
Kyodai na fune ga marugoto hitotsu no kuni da nante
Kinou no kimi wa sore wo shinjirareta kai ?
Ima… nami mo shizuka…
Odayaka na toki no naka de…
Nagi wa tasogare wo sasou…
Ashita wa… doko e yukou…
(Eizenberg, the civil war country.)
Ikarikuruu kazan wo se ni
Akaku moeru magma no ue
Hihei shikitta hitobito no mure
Owari no mienu naisen no hibi
Hurai anagura ni… mogutte… komotte... Hotte…
Cry… chijou ni wa… kikoenai… todokanai… muri mo nai…
Rare na kinzoku… neratte… sagutte… hotte…
Real na kanjou… oshikorosu… kamikorosu… kanaria——
Heiwa wo mamoru tame ni, jiyuu wo utau tame ni
Jibun wo koroshi tate wo totta mono to
Yutaka sa wo eru tame ni, jihaisha ni naru tame ni
Teki wo korosu tsurugi wo totta mono to
Arasoi wo kurikaesu, tatakai wa owaranai
Yagate higamu shouri e no moushuu ga
Musabetsu ni hito wo hofuru, moudoku wo makichirasu
Akuma no gyakusatsu wo umidashita
—— Sonna hanashi wo kiite, kimi wa nani wo omotta ?
Setsuna… ukabeta urei no ato ni, totemo tsuyoi hitomi wo shiteta kara
(Eternia, the sub-zero tundra, the immortal arctic country.)
Shiroi hana ga kaze to odoru
Samui kuni no monogatari
Kimi wa fui ni ayumi wo tomete
Mimi wo katamuketa ——
Fukai yuki wo one ni matou
Kewashii yama ni kakomareta
Furui mura wo osotta higeki
Emi wo kooraseta
Hayari yamai wa… katsute…
Matataki no ma ni… hirogari…
Azawarau you ni… tada...
Musuu no akari… keshisatta
—— Eien no saki wo nozomu no wa
Yurusarezaru tsumi nano deshou ka ?
Soredemo… semete… itoshii kimi yo… sukoyaka ni…
Omoidesu… kimi to tabi shita hibi…
Wasurenai… kimi to ayunda hibi――
(Luxendarc kikou)
Lời dịch
Gardisra, đất nước của sự khởi đầu.
Dậm bước xuống lối mòn, với những cái bóng kéo dài trên con đường lát đá
Một con dốc thật dài hướng ra bến cảng, và Người vẫn chưa hay
Mọi người đều ấp ủ một mùa buồn thương sâu trong tim
Nhưng…rồi một ngày kia…chúng tôi sẽ có thể nở nụ cười…nên đừng tắt đi ánh đèn…
Vầng sáng khẽ toả lan từ sau từng áng mây…bầu trời của chuyến du hành đã khởi đầu…
Lakrika, đất nước của sa mạc và chiếc đồng hồ vĩ đại.
Bỏ lại sau lưng bao dấu chân trên sa mạc khô cằn…
Họ lang thang và kiếm tìm nguồn nước làm dịu đi cơn khát
Từng giọt rơi vãi trên đụn cát cháy bỏng, và họ lại tiến bước…
Một vầng sáng nhạt nhoà nơi chân trời, thái dương toả sáng trong cái nóng cho ta hay biết thời gian.
Chiếc đồng hồ vĩ đại chuyển động nhờ sức gió
Mất đi động lực khi ngọn gió lụi tàn
Dẫu là ngày hay đêm, nó cọt kẹt và rền rĩ mãi không ngừng
Dẫu giờ đây đã được bao bàn tay đẫm mồ hôi của con người lên cót…
Trong thành phố giữa sa mạc nơi nguồn nước xiết bao khan hiếm, Người sẽ phải trả cả một gia tài (để được uống)
Đâu là cái giá của sự sống? Chẳng có câu trả lời cho cả câu hỏi đơn giản này…
Bỏ Người lại sau lưng với bao điều phiền muộn…những chiếc kim đồng hồ vẫn tiến về phía trước…
Flowel, đất nước của những đoá hoa yêu kiều.
Ngay cả ban ngày cũng bị phủ kín trong bao cánh hoa u ám
Được thấm đẫm bởi những khát khao tràn đầy và lòng tự tôn
Bao quý cô tụ tập trong màn đêm giả tạo, được dãy đèn neon soi rọi
Để hoàn thiện vẻ đẹp tối tân nhất tại lễ hội hoa thần thánh.
Với màu tóc thức thời, phụ kiện thức thời
Và phục trang thức thời, Người có nặn ra một nụ cười thức thời nữa không?
Họ nói rằng nếu Người khoác lên mình váy áo, Người có thể là những đoá hoa…vì tinh tú…và bao loài bướm…
Thể hiện loại vẻ đẹp mà Người khát khao, Người có thể là một ai đó thật tuyệt trần
Đảo mắt khỏi con người thật lẩn trốn sâu bên trong
Và nét đẹp trong trái tim Người…
Bắt lấy một mảnh của bông hoa dại đang bừng nở…Người khẽ nghiêng đầu…
Granship, một đất nước sắp lụi tàn và đang dần tiêu tán.
Bồng bềnh trên biển khơi, hơi thở đại dương mơn trớn đôi má Người
Khẽ thổi qua dải tóc ấy và khiêu vũ lướt đi
Đuổi theo áng mây đang mải miết lăn đi, con mòng biển dần khuất bóng
Thứ gì đang ngụ tại chân trời xa xăm ấy?
Câu chuyện được dệt lên bởi một thế giới trải dài
Những kẻ lãng du sẽ bị kéo trở lại, và tất cả đều nói
“Cả con thuyền vĩ đại này, riêng nó đã là một quốc gia.”
Liệu Người có tin nếu tôi nói Người hay những lời này ngày hôm qua?
Giờ đây…những ngọn sóng lặng thinh…trong khoảng khắc thanh bình…
mặt biển ôn hoà chào đón buổi hoàng hôn…
Ngày mai…ta nên hướng tới chốn nào đây…
Eizenberg, đất nước nội chiến
Phía sau ngọn núi lửa giận dữ và phía trên lớp dung nham cháy đỏ
Là đám đông những con người kiệt quệ, với kỷ nội chiến không hồi kết
Những cái hang hướng vào lòng đất tối tăm…họ ẩn nấp…họ đào bới…
Tiếng khóc than…không chạm tới bề trên…và không thể được nghe thấy…nhưng điều đó cũng dễ đoán…
Với những cặp mắt dán lên số kim loại hiếm…họ tìm kiếm…họ đào bới…
Họ kiềm lại…ngậm lại…những cảm xúc thật của mình…chúng chỉ là những cậu bé-
Để giữ lấy hoà bình, để ca ngợi tự do
– họ là những người tự giết chính mình và giương cao tấm khiên
Để chạm tới thịnh vượng, để trở thành ai đó có quyền lực
– họ là những kẻ tàn sát quân thù và giương cao thanh kiếm
Cuộc chiến của nhưng mâu thuẫn tuần hoàn sẽ không có hồi kết,
và đến cuối cùng, là nỗi ám ảnh đạt được vinh quang
Giết người bừa bãi, lan chất độc ra xa, và sinh ra cuộc tàn sát của quỷ
-Người đã nghĩ gì khi nghe được câu chuyện này?
Bởi…trong một khắc rời rạc của nỗi buồn, ánh mắt Người vụt trở lên kiên quyết và mạnh mẽ…
Eternia, một lãnh nguyên âm độ, đất nước băng giá vĩnh cửu.
Nơi ngọn gió khiêu vũ cùng bông tuyết trắng, có câu chuyện về một quốc gia lạnh lẽo
Người bỗng dừng bước, và thận trọng lắng tai nghe –
Bị vây quanh bởi những ngọn núi dốc đứng phủ kín từng tấc tuyết
Một ngôi làng cổ xưa bị bi kịch tấn công, và bị bỏ lại với nụ cười lạnh băng.
Rất lâu về trước …một căn bệnh truyền nhiễm…đã lan đi thật xa…chỉ trong nháy mắt…
Mỉa mai thay…vô số những ánh đèn…bị giản đơn…dập tắt…
Cầu cho một đất nước mãi trường tồn
-có phải chăng là một tội lỗi không thể thứ tha?
Dẫu có vậy…tôi ước cho Người, thật tâm…ít nhất có thể…được ở lại khoẻ mạnh…
Chúng tôi sẽ nhớ rõ…từng ngày được du hành cùng Người…
chúng tôi sẽ không quên…từng ngày được trải qua bên Người-
Luxendarc du kí