美しきもの - Utsukushiki Mono
Kanji
君の大好きなこの旋律…大空へと響け口風琴…
天使 が抱いた窓枠の画布…ねぇ…その風景画…綺麗かしら?
其れは――
風が運んだ…淡い花弁…春の追想…
綺麗な音…唄う少女…鳥の囀り…針は進んだ →
其れは――
蒼を繋いで…流れる雲…夏の追想…
綺麗な音…謡う少女…蝉の時雨…針は進んだ →
綺麗だと…君が言った景色…きっと忘れない…
『美しきもの』…集める為に…生命は遺って来る・
君が抱きしめた短い季節…痛みの雨に打たれながら…
「心配ないよ」…笑って言った…君の様相忘れないよ・
其れは――
夜の窓辺に…微笑む月…秋の追想…
綺麗な音…詠う少女…虫の羽音…針は進んだ →
其れは――
大地を包み…微睡む雪…冬の追想…
綺麗な音…詩う少女…時の木枯…針は進んだ →
綺麗だね…君が生きた景色…ずっと忘れない…
『美しきもの』…集める為に…生命は過ぎて行く・
君が駆け抜けた眩い季節…病の焔に灼かれながら…
「嗚呼…綺麗だね」…笑って逝った…君の面影忘れないよ・
君が生まれた朝…泣き虫だった私は…小さくても姉となった――
嬉しくて…少し照れくさくて…とても誇らしかった・
苦しみに揺蕩う生存の荒野を
『美しきもの』捜すように駆け抜けた
果てしなき地平へ旅立つ君の寝顔
何より美しいと思ったよ・
君の大好きなこの旋律…大空へと響け口風琴…
天使が抱いた窓枠の画布…ねぇ…その風景画…綺麗かしら?
(わたしは 世界で一番美しい光が見った
その花は胸に抱いて Laurantの分も 詠い続けよ)
(其処にロマンは在るのかしら?)
Romaji
kimi no daisuki na kono senritsu [melodie]… oozora e to hibike kuchibue [harmonica]…
tenshi ga daita madowaku no gafu [toile]… nee… sono fuukeiga [paysage]… kirei kashira?
sore wa [C’est]–
kaze ga hakonda… awai hanabira… haru no tsuisou…
kirei na ne… utau shoujo [Monica]… tori no saezuri… hari wa susunda →
sore wa [C’est]–
ao o tsunaide… nagareru kumo… natsu no tsuisou…
kirei na ne… utau shoujo [Monica]… semi no shigure… hari wa susunda →
kirei da to… kimi ga itta keshiki… kitto wasurenai…
“utsukushiki mono”… atsumeru tame ni… inochi [hito] wa yatte kuru…
kimi ga dakishimeta mijikai kisetsu [saison]… itami no ame ni utarenagara
“shinpainai yo”… waratte itta… kimi no yousou [visage] wasurenai yo…
sore wa [C’est]–
yoru no madobe ni… hohoemu tsuki… aki no tsuisou…
kirei na ne… utau shoujo [Monica]… mushi no haoto… hari wa susunda →
sore wa [C’est]–
daichi o tsutsumi… madoromu yuki… fuyu no tsuisou…
kirei na ne… utau shoujo [Monica]… toki no kogarashi… hari wa susunda →
kirei da ne… kimi ga ikita keshiki… zutto wasurenai…
“utsukushiki mono”… atsumeru tame ni… seimei [hito] wa sugite yuku…
kimi ga kakenuketa mabayui kisetsu [saison]… yamai no honoo ni yakarenagara
“aa… kirei da ne”… waratte itta… kimi no omokage [image] wasurenai yo…
kimi ga umareta asa… nakimushi datta watashi wa… chiisakute mo ane to natta–
ureshikute… sukoshi terekusakute… totemo hokorashikatta…
kurushimi ni tayutau seizon no kouya o
“utsukushiki mono” sagasu you ni kakenuketa
hateshinaki chihei e tabidatsu kimi no negao
nani yori utsukushii to omotta yo…
kimi no daisuki na kono senritsu [melodie]… oozora e to hibike kuchibue [harmonica]…
tenshi ga daita madowaku no gafu [toile]… nee.. sono fuukeiga [paysage]… kirei kashira?
(“watashi wa sekai de ichiban utsukushii hikari o mita
sono hana o mune ni daite Laurant no bun mo utaitsudzukeyou…”)
(“soko ni ROMAN wa aru no kashira…?”)
Lời dịch
Giai điệu mà em yêu thích - âm thanh vang vọng của chiếc kèn harmonica giữa bầu trời bao la…
Vị thiên sứ ôm lấy bức tranh sơn dầu [toile] bên cửa sổ
… thử nói xem… quang cảnh [paysage] này… thật đẹp phải không?
Đó là–[C’est]
Những cánh hoa nhợt nhạtđược làn gió mang đi.Kí ức về mùa xuân…
Người thiếu nữ [Monica] cất khúc hát vui tai… tiếng bầy chim ríu rít… chiếc đồng hồ cầm tay dịch chuyển
Đó là–[C’est]
Bao đám mây trôi,nối kết sắc xanh.Kí ức về mùa hạ…
Người thiếu nữ [Monica] cất khúc hát vui tai… tiếng ve sầu râm ran… chiếc đồng hồ cầm tay dịch chuyển
Chị sẽ không bao giờ quên quang cảnh mà em cho là tươi đẹp,
Vì con người được sinh ra là để thu thập “những điều đẹp đẽ”…
Em ôm lấy một mùa ngắn ngủi… khi cơn mưa rào mạnh mẽ trút xuống thân mình
Chị sẽ không quên khuôn mặt ấy… khi em mỉm cười và thì thầm [visage] … “Đừng quên nhé”
Đó là–[C’est]
Vầng trăng mỉm cười qua khung cửa sổ buổi khuya… kí ức về mùa thu…
Người thiếu nữ [Monica] cất khúc hát vui tai… tiếng côn trùng lao xao… chiếc đồng hồ cầm tay dịch chuyển
Đó là–[C’est]
Lớp tuyết say ngủ khoá kín mặt đất… kí ức về mùa đông…
Người thiếu nữ [Monica] cất khúc hát vui tai… tiếng thời gian thét gào… chiếc đồng hồ cầm tay dịch chuyển
Chị sẽ không bao giờ quên quang cảnh tươi đẹp nơi em từng sống
Vì con người dành cả đời để thu thập“những điều đẹp đẽ”…
Em băng qua một mùa rực rỡ… khi ngọn lửa bệnh tật thiêu đốt thân mình…
Chị sẽ không quên bóng hình ấy… khi em mỉm cười, chết đi, và thì thầm… “Ah, thật đẹp quá”…
Sớm mai khi em được sinh ra… chị, một nhóc mít ướt nhỏ con … đã trở thành chị lớn –
Điều đó làm chị vui… ngượng ngùng… và rất tự hào…
Em chạy qua đường đời khắc nghiệt và bị khổ đau hành hạ
Để kiếm tìm “những điều đẹp đẽ”
Khuôn mặt say ngủ của em khi dần khuất bóng trong chuyến bộ hành tới chân trời vô tận
Với chị luôn là thứ đẹp đẽ nhất…
Giai điệu mà em yêu thích - âm thanh vang vọng của chiếc kèn harmonica giữa bầu trời bao la…
Vị thiên sứ ôm lấy bức tranh sơn dầu [toile] bên cửa sổ
… thử nói xem… quang cảnh [paysage] này… thật đẹp phải không?
(“Tôi đã thấy một ánh sáng lộng lẫy nhất trần đời
Và, khi đang ôm đoá hoa ấy vào lòng, tôi sẽ mãi cất tiếng ca vì Laurant…”)
“Liệu ở đó có câu chuyện[Roman] nào không …?”